1/21

Có khi người ta vẫn còn yêu nhau, tình yêu vẫn ở đó, mà cũng đành xa nhau. Nghe có vẻ thật mâu thuẫn. Vì sao vẫn còn yêu nhau lại không thể ở bên nhau? Đáng buồn thay, trong cuộc sống rộng dài và dông gió này, nghịch lí ấy lại có thật. Người ta còn yêu nhau, ấy vậy mà vẫn phải xa nhau.
Khi nào chúng ta không còn bên nhau nữa?

Chắc hẳn nhiều bạn sẽ nói rằng: Khi hết yêu.

Có lẽ vậy.

Khi ta yêu một ai đó, một ánh mắt của họ cũng đủ để ta xao xuyến, một nụ cười của họ cũng đủ để ta thao thức cả đêm. Ta yêu những điều tốt đẹp, bỏ qua và học cách chấp nhận những góc cạnh còn xù xì, thô ráp của họ. Thậm chí, ta có thể sẵn sàng thứ tha cho những lỗi lầm. Tình yêu là thế. Đôi khi bên cạnh nụ cười, chẳng thể nào không có những giọt nước mắt lặng lẽ rơi. Nhưng vì yêu, ta sẵn sàng nuốt giọt lệ âm thầm vào trong đáy lòng để thêm một lần yêu thương…


4
1

Nhưng khi hết yêu thì ánh mắt, nụ cười của họ ta cũng chẳng còn bận tâm. Ta bỏ quên những điều tốt đẹp vốn luôn có trong con người họ và dường như chỉ nghĩ đến những khuyết điểm của họ mà thôi. Lỗi lầm dù nhỏ cũng khó để bỏ qua.

Tại sao lại thế? Chính ta cũng không biết nữa. Có lẽ chỉ đơn giản là: khi không còn yêu, người ta cũng chẳng còn đủ bao dung, kiên nhẫn cho nhau. Và thế rồi ta lặng lẽ, cũng có thể là ồn ào, rời xa nhau.



Chuyện tình yêu muôn đời vẫn vậy. Đôi lúc là do em có lỗi. Có khi lại là anh có lỗi. Mà thường thì cả hai chúng ta đều không có lỗi. Lỗi tại tình yêu đã rời bỏ ta mà đi.

Nhưng cũng có khi người ta vẫn còn yêu nhau, tình yêu vẫn ở đó, mà cũng đành xa nhau. Nghe có vẻ thật mâu thuẫn. Vì sao vẫn còn yêu nhau lại không thể ở bên nhau? Đáng buồn thay, trong cuộc sống rộng dài và dông gió này, nghịch lí ấy lại có thật. Người ta còn yêu nhau, ấy vậy mà vẫn phải xa nhau.



Có một bài hát mang tên “Có một thứ tình yêu gọi là chia tay”, nghe có vẻ lạ lẫm. Nhưng đó lại là một thứ tình yêu vô cùng cao thượng và đầy thương đau. Yêu một người, đôi khi lại mang lại cho họ nhiều ràng buộc và tổn thương. Do đó, ta chọn cách buông tay để người được tự do bay đến bầu trời mơ ước. Ta buông tay rồi, nhưng trái tim ta vẫn ở đó, thổn thức đập từng nhịp theo bước chân người đi.



Nếu em hướng về phía bầu trời

Khao khát một đôi cánh

Anh sẽ buông tay để em được bay vút lên

Yêu một người, nhưng không có cách nào mang lại cho họ hạnh phúc.

Yêu một người, nhưng không đủ mạnh mẽ để vượt qua những cách ngăn, những dị nghị, những định kiến của người khác.

Yêu một người, nhưng ta lại yêu bản thân mình nhiều hơn. Nên không có cách nào gạt bỏ cái tôi để từ một gã khổng lồ ương ngạnh trở thành một kẻ tí hon yếu mềm…



Rồi mai này trên đường đời hối hả, có thể ta sẽ chẳng còn nhớ đến nhau. Nỗi đau khắc khoải ngày nào, theo thời gian cũng chẳng còn nhức nhối. Nhưng trong kí ức, có lẽ ta sẽ chẳng thể nào quên: có một người vì yêu ta mà đã rời xa ta… Có một thứ tình yêu gọi là chia tay